CẢM THỨC
Vô thường lao đao bể khổ
Ta bà một cõi mênh mông
Kinh cầu thế nhân tỉnh thức
Tịnh thiền cảm được sắc không
SANG MÙA
Cành trơ cây bàng rét thấm
Xanh mơ lá nõn cũng vừa
Nhú ra khi trời nắng ấm
Muôn hoa hé nụ sang mùa
MƠ
Cõi nhân gian ta cùng em tất tả
Lẽ vô thường bể khổ cứ trêu ngươi
Sinh, lão, bệnh, tử - không ai thoát cả
Cực lạc ơi! Xuân miên viễn trên trời (!?)
tiengsonca