Trang

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

MỘT ĐÊM TẠI BỆNH VIỆN



MỘT ĐÊM TẠI BỆNH VIỆN

Đêm đầu tiên tôi ở lại phòng bệnh nhân để chăm sóc người nhà. Trong phòng bệnh có năm giường bệnh. Mỗi người bị đau một kiểu, không ai giống ai, nhìn bệnh nhân nào cũng thấy nhăn nhó đau khổ. Nào là mổ bánh chè, tai nạn xe gãy chân phải mổ kết nối lại, mổ lấy sạn túi mật, mổ khớp gối bị gai, mổ u não...Người nhà ai cũng tất bật với công việc chăm sóc bệnh nhân. Tôi trải chiếu dưới sàn nằm, người mỏi rã rượi, nhưng không chợp mắt được tí nào. Phải xoa bóp bệnh nhân, phải động viên, phải trợ giúp tiểu tiện...
Bất chợt một bệnh nhân thần kinh giường bênh cạnh la toáng lên, ông ta đau nhức toàn thân, không ngủ được. Làm cho mọi người bừng tỉnh dậy, người nhà tôi thì tim muốn nhảy ra ngoài. Ông ta nhảy xuống giường đòi tự tử, lao đầu vào thành giường cho chết để thoát khỏi cái đau của thể xác. Mọi người nhà các bệnh nhân trong phòng đều lao đến chống đỡ, ngăn hành động tự sát của ông ta. Khổ thân bà vợ ông ta, như người thất thần, cả đêm không ngủ được, cứ xoa bóp, nắn chân tay, đầu cổ, thế mà vẫn không làm cho bệnh nhân im dịu được. Rồi báo tin cho BS, họ cho người đến tiêm thuốc ngủ. Một lúc yên ắng lại nổi lên một trận lao đầu tự sát và la hét kinh hoàng của ông ta nữa. Tôi nằm dưới sàn đối diện giường của ông ta, lúc nào cũng cảnh giác, giữ thế, nếu có hành động nào của ông ta liền bật dậy chống đỡ, ngăn cản kịp thời, không để sự cố xảy ra. Sự việc xảy ra ba lần tương tự, không ai ngủ được cả. Người nhà thấy phiền, cả vợ và con trai đưa ông ra ngoài đi lại trên hành lang. Bảo vệ lại đuổi vào phòng, BS lại cho chích thuốc an thần liều cao và rồi ông ta cũng ngủ được qua đêm. Một đêm thật kinh hoàng! Thương thay cho kiếp người không qua khỏi ải sinh, lão bệnh, tử.

tiengsonca

1 nhận xét:

  1. Chào anh Thắng,
    Cảm ơn anh đã ghé thăm HQN. HD vừa vô đến Bình Dương. Sẽ ghé thăm trang của anh thường xuyên và rất mong anh cộng tác với HQN để giúp cho trang viết này ngày càng đa dạng, phong phú. Chúc anh sức khỏe!

    Trả lờiXóa